Lại là Blog Radio
... Mấy hôm nay Blog radio Teamobi có mở BR #12 nên mình cũng đã mạo muội tham gia góp bài thêm sôi động. Trong thời gian chờ duyệt thì mình sẽ tạm up bài dự thi của mình lên WAP nha.(Yên tâm mình đã gửi bài rồi nên không sao đâu 
… Tôi còn nhớ như in cái lần đầu gặp cậu. Cái thời mà tôi chẳng nghĩ đến tương lai, cái thưở mà tôi chẳng nghĩ đến sau này.Vô tình, đôi ba lần chạm mắt nhau. Cậu biết không ? Tôi đã rung động. Là cảm xúc lạ thường mà cái tuổi mới lớn chạm phải, là những ngây ngô mà cái thời niên thiếu mang lại, là ánh nhìn, nụ cười , là cái thương cái nhớ. Rồi tôi và cậu bỗng chốc lại trở thành " bạn thân". Và đó cũng là khi trong tôi lớn dần cái tình cảm lạ thường với cậu. Là cái e dè khi đứng trước mặt cậu, là cái nhớ thương khi không ở cạnh nhau, là cái mong chờ dòng tin nhắn của ai đó , là mỗi đêm cứ trằn trọc mơ hồ. Những ấp ủ nghẹn ở nơi cổ họng chẳng nói thành lời, những rung động mà tôi chẳng thể thổ lộ. Chẳng ai hay, chẳng ai màng cũng chẳng ai biết. Rồi cái ngày mà cậu vui mừng khoe với tôi rằng "người ta đã chấp nhận hẹn hò với cậu" cũng đến. Cậu biết không ? Miệng mỉm cười nhưng lòng tôi trống hoác. Ngoài mạnh mẽ nhưng tim tôi lạnh băng. Cái cảm giác hụt hẫng đến tận cùng, đau đớn đến khôn tả. Cái tuổi 17 chẳng biết gì !!! Cứ vô tâm mà tránh xa cậu. Để lòng bớt đau, để tim thôi nhớ. Cái ngày Tổng Kết năm ấy. Cậu vẫn cười còn lòng tôi đắng ngắt, Cậu vẫn vui còn tôi lại u sầu, cậu vẫn thế còn tôi lại lẳng lặng-đau thương. Giá như tôi mạnh mẽ thổ lộ,can đảm đến cùng...chẳng yếu đuối-buông xuôi.
… Đối với tôi, Tình yêu tuổi 17 tựa cái cười nhẹ của nắng sớm. Thật ấm áp mà dễ nhớ, khó quên. Là khi mắt cứ ướt, môi cứ khô. Lòng cứ miệt mài mà tim rỉ máu.
~ Đơn Phương tuổi 17 là khi ...
"Mặc kệ sai đường,ngược lối-vẫn bất chấp yêu đương".
BY ChiuChiu